Nhưng rõ ràng đối phương không muốn nhiều lời, dùng vũ lực bắt ép chỉ sợ cũng không có hiệu quả, nhìn La Chấn tôn kính nàng ta như vậy, chắc chắn thực lực sẽ rất mạnh.
Tạm thời không nghĩ những chuyện này nữa, thời gian sau đó Lâm Nhất đều dùng vào việc đi đường, cho dù di tích tông môn hay việc tranh đoạt thiên tài địa bảo cũng không thể làm hắn phân tâm.
Dưới sự dốc sức lên đường của hắn, khoảng ba ngày sau, khí tinh nguyên trong thiên địa rõ ràng đã trở nên rõ ràng hơn.
Trong không khí tràn ngập linh vụ nhàn nhạt, lập loè ánh sáng sao trời, đó là khí tinh nguyên gần như đã biến thành thực chất. Chẳng qua tuy rằng nồng đậm, nhưng ma khí trộn lẫn trong đó cũng rõ ràng tăng nhiều, muốn trực tiếp luyện hóa không phải chuyện dễ.
Cùng lúc đó, thiên địa trở nên càng rách nát, thỉnh thoảng có thể thấy được không gian vỡ ta thành từng mảnh nhỏ.
Vô số vết nứt không gian và tảng đá lớn dây dưa với nhau, cho thấy sức phá hoại khủng khiếp của trận chiến kinh thiên động địa kia.
Nghĩ đến Bạch Lý Kỳ đột phá cảnh giới Thần Đan ở trước mặt ma trảo kia lại bị một chưởng đập chết, muốn đi sâu vào trong e rằng sẽ có càng nhiều cảnh tượng như vậy như vậy hơn.
“Không sai biệt lắm đã tới chỗ sâu trong Thương Long Cấm Giới”.
Lâm Nhất rõ ràng cảm giác được bắt đầu từ hôm nay, số người gặp được dần dần trở nên ít hơn. Thỉnh thoảng có bóng người hiện lên, tốp năm tốp ba, không có một ai là yếu hơn đám người Liễu Mộ, tập trung lại vẫn là một sức mạnh vô cùng đáng gờm.
Thậm chí ngẫu nhiên còn có một vài người, ngay cả bản thân Lâm Nhất cũng cảm thấy kiêng dè, có thể cảm nhận được sự nguy hiểm.