Thẩm Thu Thủy lộ ra vẻ khó hiểu: "Huynh Đệ Minh?” Lưu Ký cười nói: Sếp Thẩm, ngồi xuống rồi nói chuyện”
Lưu Ký nói xong, làm động tác mời, sau đó liếc nhìn Tê Thiên, không đế ý tới anh.
Tê Thiên đứng ở trong phòng giống như một nhân vật Kiều Lăng không giới thiệu anh, cũng không có người chào hỏi, anh không thể hòa nhập với môi trường ở đây.
Tê Thiên cũng không quan tâm chuyện này, dù sao mục. đích anh đi theo là đế đảm bảo Thẩm Thu Thủy không xảy ra vấn đề gì, ban ngày đã có người của Thập Phương Hội xuất hiện, tay cầm vũ khí nóng, còn có bóng dáng của Đông Đường chủ mưu phía sau.
Tê Thiên không mấy quen thuộc với những thế lực này nhưng anh lại khá hiếu biết thủ đoạn của họ, bọn họ có thế làm bất cứ điều gì đế đạt được mục đích của mình, thậm chí nếu là loại điên rồ một chút, họ có thể tạo ra một vụ nổ cực lớn nhăm đạt KPI. Để giết Thẩm Thu Thủy, bọn họ sẽ không ngần ngại kéo theo vô số người vô tội
Tê Thiên tìm một góc vắng ngồi xuống, tìm một chiếc cốc chưa ai dùng, với tay lấy bình nước, rót cho mình một ly.
“Nước đó để cho mày uống à?“
Một cậu ấm ngồi trong phòng đang ôm một người phụ nữ: xinh đẹp mảng Tê Thiên.
Lưu Ký liếc nhìn bên này nói: "Giang Đông, đừng ức hiếp, người khác, chỉ là uống nước thôi, coi như thưởng cho anh ta
Giang Đông nghe vậy, hừ lạnh một tiếng, bất mãn nói: "Đồ không có lề lối, nếu không phải vì sếp Thẩm, tao đã bẻ gãy tay chân, ném mày ra ngoài!"
Sác mặt Tê Thiên vô cảm, cũng không thèm để ý tới Giang Đông, cầm ly nước uống một ngụm, sau đó lặng lẽ ngồi xuống một bên.
Lưu Kỳ rót một ly rượu cho Thẩm Thu Thủy và nói: "Sếp Thẩm, trong xã hội này luôn có những thứ mà các cô không thể chạm tới, cái gọi là Huynh Đệ Minh vốn là một thế lực ngăm, giống như xã đoàn hay tổ chức xã hội đen ngày xưa, Thẩm Bành Bân đang thuê người bên Huynh Đệ Minh, tại Thiên Ngân, cũng chỉ Huynh Đệ Minh mới có thể phái hơn chục sát thủ một lúc”
Nói đến đây, Lưu Ký tự tin cười: “Nhưng sếp Thẩm, cô đừng lo lắng, lần này Kiều Lăng đã tìm đến tôi, tôi sẽ giúp cô giải quyết chuyện này, một Huynh Đệ Minh nhỏ nhoi thôi, Lưu. Kỳ tôi cũng chẳng coi ra gi”
Kiều Lăng ngồi ở một bên nghe, cảm thán thở dài: "Lưu Kỳ, hiện tại anh có quyền và quan hệ tới mức đó à?”
Lưu Kỳ gật đầu, tự hào nói: “Tất nhiên là có, chỉ là em không tiếp xúc được thôi, trong thế giới ngầm này có rất nhiều kẻ tàn nhẫn, đã từng xuất hiện một tên với biệt danh là Ác Long Bắc Hải, người ta đồn rãng chỉ trong một đêm, tên này đã tiêu diệt mười thế lực ngầm, chắc mọi người đều chưa từng nghe nói đâu nhỉ, người này thật sự giết người không chớp. mắt, máu dính tay những kẻ như thế thật sự có thể chảy thành. cả dòng sông đói"
Kiều Lăng trợn to hai mắt: "Thật sự có người như vậy sao!"
Kiều Lăng không khỏi nghĩ đến thế lực mà ông nội đã từng kể, theo lời ông nội, trong nước không có chuyện gì mà thế lực đó không thể giải quyết được, đây chắc hẳn cũng là thế lực ngăm! Không biết so với tên Ác Long Bắc Hải mà Lưu Ký nhắc tới thì thế nào
“Phụt!" Tê Thiên đang ngồi ở một bên đột nhiên bật cười.
Lưu Kỳ đang hưng phấn nói chuyện thì cau mày, bất mãn liếc nhìn Tê Thiên, lạnh lùng quát: "Thế nào? Anh cho rằng tôi đang nói nhảm sao? Tôi nói cho anh biết, với kẻ cấp thấp như. anh, có vài việc anh không thế chạm hay biết tới đâu!"
Tê Thiên xua tay: “Không, tôi chỉ đang nghĩ đến một câu chuyện cười thôi”
Tê Thiên quả thực nghĩ tới một chuyện cười, anh còn nhớ rõ lần đầu tiên xuất sư sau khi theo học ông cụ Khương, đối thủ đầu tiên chính là Ác Long Bắc Hải kia
Ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy Ác Long Bắc Hải là trông hắn rất hung hãn, ánh mắt có thế dọa người bình thường, khi nhìn thấy Tê Thiên, hẳn cũng cực kỳ kiêu ngạo.
Kết quả ba phút sau, kẻ hung ác tự nhận đã tiêu diệt hơn chục thế lực ngầm trong một đêm này đã tự gọi mình là Tiểu Trùng Bắc Hải, thái độ thay đối nhanh đến mức Tề Thiên không kịp phản ứng.
Bây giờ có người nhắc đến Ác Long Bắc Hải, Tê Thiên. không khỏi nghĩ tới sự đối lập bưồn cười này.
Thấy Tê Thiên giải thích, Lưu Ký tự cho răng anh biết sợ nên cảnh cáo: “Khi tôi đang nói chuyện, đừng gây tiếng động. ngắt lời tôi. Đây là lần đầu tiên, nếu có lần thứ hai, tôi không ngại cho anh nếm thử sự tàn khốc của thế giới này đâu!"