LÒNG CÓ BAO NHIÊU YÊU SẼ THÀNH MỘT ĐÔI

Liêu Kính Hàn đưa Tống Hàm Nghi đến trước cửa nhà,thấy nàng không có ý định xuống xe,Liêu Kính Hàn nghĩ không lẽ nàng muốn mình đi mở cửa xe thêm lần nữa sao,xem ra đại minh tinh cũng hơi kiêu ngạo,Liêu Kính Hàn có chút thất vọng vì Tống Hàm Nghi là người như vậy,trong lúc Liêu Kính Hàn định đi ra mở cửa xe bị Tống Hàm Nghi kéo lại,nàng đặt lên mặt đối phương một nụ hôn,Tống Hàm Nghi mỉm cười quyến rũ.
"Cám ơn ngươi,hôm nay ta rất vui,chúc ngươi ngủ ngon"
Liêu Kính Hàn thất thần nhìn Tống Hàm Nghi rời đi,lấy tay chạm lên mặt mình nơi vừa mới bị nàng hôn qua,Liêu Kính Hàn cười nhạt,không ngờ nàng còn can đảm hơn những gì mình từng nghĩ,Liêu Kính Hàn phát động xe chạy ra khỏi khu biệt thự,Tống Hàm Nghi cảm thấy hôm nay là ngày mình vui nhất trong suốt thời gian qua,mặc dù Liêu Kính Hàn vẫn còn lãnh đạm với nàng,nhưng không đến nổi lãnh đạm như trước đây.
"Bảo bối ngươi đi đâu mới về vậy"
Tống Hàm Nghi kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn thấy Thương Lan đang đứng trên lầu,nàng không biết lúc nãy mẹ mình có thấy Liêu Kính Hàn đưa mình về hay không,nhưng nếu thấy cũng tốt,sau này không cần giải thích nữa.
"Ta cùng Kính Hàn đi ăn tối và xem phim,mẹ tại sao ngươi còn chưa ngủ"
Tống Hàm Nghi giả điên đi lên lầu ôm lấy Thương Lan,Thương Lan biết mặc dù nữ nhi của mình đã bước qua tuổi vị thành niên,thân thể lại phát triển nhưng đầu óc của nàng thì vẫn chưa thực sự trưởng thành,rất dễ bị kẻ xấu lừa gạt tình cảm,nên rất lo lắng sợ nàng yêu nhầm người,nhưng đây cũng chỉ là suy nghĩ của một người mẹ,nuôi con đến một trăm tuổi thì lo hết chín mươi chín năm,trong lòng cha mẹ thì con của họ dù đã trưởng thành nhưng đối với họ thì con mình vẫn là tiểu hài tử,Tống Hàm Nghi gia nhập làng giải trí nhiều năm,mặc dù con đường sự nghiệp rất dễ đi so với các minh tinh khác,vì nàng có cha mình chống lưng,nhưng tồn tại giữa làng giải trí nhiều tranh đấu này nếu không muốn trưởng thành cũng không thể,nàng đủ trưởng thành để nhận ra nên làm gì là tốt cho mình.
"Các ngươi đang quen nhau sao ?,có vượt quá giới hạn hay chưa ?"
Tống Hàm Nghi hơi đỏ mặt,lần trước phát sinh tình huống 18+ với Liêu Kính Hàn có thể xem là vượt quá giới hạn hay không,Thương Lan hỏi đến vấn đề này khiến nàng mắc cở chết người không biết nên trả lời thế nào,dù sao nàng đã không còn là thiếu nữ mới lớn,nếu có vượt quá giới hạn thì cũng đã vượt qua cách đây ba năm với bạn trai cũ thời còn đi học,nhưng nàng không hối hận vì những việc mình đã làm,trao ra thân xử nữ cho người mình từng yêu nàng không cảm thấy có gì là sai,vì khi yêu ai cũng đã từng có những hồi ức tốt đẹp về tình cũ,nếu như ngay cả nàng cũng hối hận vì những việc mình từng làm,và khinh thường bản thân thì liệu ai có thể trân trọng nàng đây,bây giờ Thương Lan hỏi vậy khiến nàng nhận ra một điều không kém phần quan trọng,nàng đang tự hỏi không biết người bảo thủ như Liêu Kính Hàn nhận ra nàng không còn là xử nữ sẽ có cảm giác gì,mặc dù xử nữ không thể chứng minh được phẩm chất của một người,nhưng nàng lại lo ngại Liêu Kính Hàn hiềm khí mình,tuy thời đại này không quá chú trọng đến việc nữ nhân có trong trắng hay không,nhưng trong tình yêu thì đôi khi nó mang đến ảnh hưởng không nhỏ.
"Đã không còn sớm,ta có chút mệt mõi muốn đi ngủ trước,ngươi cũng nên đi ngủ đi"
Tống Hàm Nghi lãnh đạm đi thẳng về phòng,Thương Lan lắc đầu thở dài,thấy nàng không trả lời cũng hiểu câu trả lời rồi,Tống Hàm Nghi nằm trên giường lăn qua lăn lại ngủ không được,cầm lên điện thoại muốn nhắn tin cho Liêu Kính Hàn,nhưng không dám nhắn vì nàng không muốn Liêu Kính Hàn cảm thấy mình quá gấp gáp,ít ra cũng nên cho người ta thời gian để suy nghĩ,mình gấp gáp như vậy sẽ phản tác dụng,đây cũng là lần đầu nàng chủ động theo đuổi một người,nàng không có nhiều kinh nghiệm trong vấn đề này,trước khi theo đuổi Liêu Kính Hàn thì Tống Hàm Nghi đã sớm điều tra mọi thông tin về đối phương thông qua Hứa Gia Văn và Diệp Vũ An,nàng biết trước đây Liêu Kính Hàn từng có một bạn gái tên là Dương An An,nhưng đó đã là quá khứ,sau này Liêu Kính Hàn quen nhau với Tương Nhã Ca.
Điều Tống Hàm Nghi cần làm bây giờ là để Liêu Kính Hàn thói quen được nàng chiếu cố,cùng sự tồn tại của nàng,tất nhiên trong khoảng thời gian này nàng cũng cần kiên nhẫn chờ đợi,sau đó nàng mới giăng lưới bắt trọn con đại sắc lang trá hình chính nhân quân tử này cũng không muộn,đừng mơ tưởng Tống Hàm Nghi sẽ dùng mỹ nhân kế,tuy nàng yêu Liêu Kính Hàn,nhưng nàng không có mù quáng,nàng vẫn còn giữ lại được một chút lý trí,trừ lần trước nhất thời không kềm chế được cảm xúc,nàng sẽ không để lịch sử tái diễn lần nữa,mặc dù nàng yêu Liêu Kính Hàn nhưng không có nghĩa là nàng sẽ ngoan ngoãn chủ động nằm ở trên giường đợi đối phương tới ăn mình,nếu nàng làm vậy Liêu Kính Hàn nhất định cho là nàng đói khát lâu ngày mà làm như vậy,nàng cũng không phải loại "Ta yêu ngươi,ta nguyện cả đời hầu hạ cho ngươi",nếu đạt được quá dễ dàng đối phương sẽ không biết trân trọng,xem ra Tống Hàm Nghi muốn thả dây dài câu cá lớn,từ đây đến lúc đó Liêu Kính Hàn sẽ còn ăn không ít cực khổ,đoán không chừng sau này Liêu Kính Hàn sẽ vứt bỏ mặt mũi của mình mà đến với kiếp thê nô.
Tống Hàm Nghi không thể đạt tới cảnh giới cao siêu như Tương Nhã Ca,nàng tuyệt đối không chấp nhận người mình yêu đi ăn vụng mà vẫn xem như không hay biết gì,bây giờ nàng chỉ biết người Liêu Kính Hàn yêu hiện tại là Tương Nhã Ca chứ không phải bạn gái cũ,nên nàng đang nghĩ mình cần đánh bại cái bóng lớn là Tương Nhã Ca,mà không hề hay biết tình địch lớn nhất của nàng là Dương An An chứ không phải ai khác.
Liêu Kính Hàn trở về nhà đứng bên cửa sổ ngắm trăng,tâm trạng có chút rối rắm,Tống Hàm Nghi đột nhiên có tình cảm với mình,hai huynh đệ của mình lại có tình cảm với Tống Hàm Nghi,Liêu Kính Hàn không muốn ai trong ba người bọn họ bị tổn thương,bây giờ không biết nên làm thế nào,vấn đề tình cảm xem ra còn phức tạp hơn việc phá án,khiến nàng cảm thấy đau đầu,Liêu Kính Hàn cũng không hiểu lý do tại sao Tống Hàm Nghi có tình cảm với mình,việc này có lẽ có trời mới biết,vì ngay cả Tống Hàm Nghi cũng không biết tại sao,đây chỉ đơn giản là vì yêu,chứ không có lý do nào khác,từ khi Dương An An rời đi không phải Liêu Kính Hàn không gặp được người tốt hơn,chẳng qua mỗi khi nghĩ đến Dương An An âm thầm chịu đựng đau khổ khi rời xa mình,Liêu Kính Hàn cảm thấy tim mình đau nhói,suốt nhiều năm nay vẫn luôn tự trách bản thân,cho dù trong lòng có bao nhiêu thống khổ vẫn cố gắng ngụy trang cho mình kiên cường trước mặt mọi người,vì không muốn họ phải lo lắng cho mình,một người cho dù chịu đau giỏi đến đâu cũng không thể ôm nổi đau cả đời.
Khi chưa biết yêu người ta sẽ không cảm thấy cô độc,vẫn rất yêu đời và luôn mỉm cười,nhìn cuộc sống lúc nào cũng đầy màu sắc,khi đã biết yêu rồi lại mất đi người mình yêu sẽ cảm thấy giống như đánh mất một mãnh ghép nào đó của bản thân,cảm thấy bản thân không còn hoàn thiện nữa,cảm giác cuộc sống này chỉ có bản thân là đang phải cảm nhận sự cô độc không ai thấu hiểu mình,cách nhìn về cuộc sống cũng trở nên tịch mịch hơn,cố gắng tiếp tục bước về phía trước cho dù bản thân đã không còn hoàn thiện,có một số người lại giống như mình đang ở trên đại dương,muốn tìm một vật để bám vào chẳng hạn như một cái phao cứu hộ,giúp họ vượt qua sóng lớn và trở lại đất liền,còn đối với Liêu Kính Hàn mà nói thì nàng cần một người bạn đồng hành,cùng nàng đi tiếp quãng đời còn lại hơn là một cái phao cứu hộ tạm thời.

Dù sau khi Dương An An rời đi thì Tương Nhã Ca đã đến để xoa dịu nỗi đau trong lòng mình,nhưng Liêu Kính Hàn vẫn không cách nào yêu Tương Nhã Ca hết lòng,vì nàng vẫn còn rất yêu Dương An An,Liêu Kính Hàn không muốn quan hệ của mình và Tống Hàm Nghi đi vào ngõ cục nhưng từng phát sinh với Tương Nhã Ca,làm vậy đã là không công bằng với Tương Nhã Ca,bây giờ nàng không muốn làm điều đó với Tống Hàm Nghi,có lẽ mệnh trung chỉ định nàng phải cô độc cả đời,Liêu Kính Hàn thật sự ghét tính cách đa sầu đa cảm của mình,lại thường hay mất một thời gian dài mới có thể đưa ra quyết định cho là đúng đắn nhất,nhưng sau này nhận ra nó là quyết định hoàn toàn sai lầm,Liêu Kính Hàn không hiểu nổi mình là loại người gì. 

Bình luận

Truyện đang đọc