LÒNG CÓ BAO NHIÊU YÊU SẼ THÀNH MỘT ĐÔI

Liêu Kính Hàn đang rửa chén thì Tống Hàm Nghi đi vào trong giúp một tay,Liêu Kính Hàn đuổi nàng đi ra ngoài,động đến quá nhiều dầu mỡ sẽ làm hư da,dù sao người ta cũng chỉ ăn có một chén cơm nhà mình,không cần phải bắt người ta rửa hết đống chén đĩa này đi,Tống Hàm Nghi không biết Liêu Kính Hàn ngu ngốc hay ghét mình nên mới làm vậy,người ta giả bộ vào đây phụ rửa chén,mục đích chính là để gặp ngươi,đúng là khúc gỗ mục không hiểu phong tình.
"Vậy ngươi rửa đi,ta lau chén giúp ngươi"

Tống Hàm Nghi lấy ra cái khăn cẩn thận lau sạch đĩa rồi đặt nó vào tủ kính,Liêu Kính Hàn vừa buồn bã lại áy náy trong lòng,mình đã nhiều lần làm tổn thương nàng,vậy mà nàng lại không ghét mình,làm cho Liêu Kính Hàn càng thêm khó xử,Liêu Kính Hàn đi đến bên cạnh nàng,Tống Hàm Nghi hồi hợp không biết Liêu Kính Hàn muốn làm gì mình,nàng chỉ có thể đứng yên bất động chờ đợi đối phương tiến đến gần mình,Liêu Kính Hàn đang muốn nói gì thì Tương Nhã Ca lại gọi đến,Liêu Kính Hàn chỉ đành xin phép đi ra ngoài nói điện thoại.
Tống Hàm Nghi buồn bã thở dài,dù sao hai người bọn họ cũng từng yêu nhau,mà nàng và Liêu Kính Hàn cũng không có bất kỳ quan hệ gì ngoài tình bằng hữu thông thường,nàng không có lý do gì ngăn cản,nàng biết có lẽ Tương Nhã Ca gọi đến muốn cùng Liêu Kính Hàn quay lại với nhau,Liêu Kính Hàn nghe xong điện thoại đã rời đi,nàng không cần hỏi cũng biết câu trả lời,Tống Hàm Nghi ưu buồn nhìn theo phương hướng Liêu Kính Hàn rời đi,nàng biết Liêu Kính Hàn xem Tương Nhã Ca vẫn quan trọng hơn,nàng chỉ là người đến sau,không cách nào có được lòng của Liêu Kính Hàn,yêu một người nhưng không được đáp lại,đây chính là một nỗi đau,nỗi đau vô hình,chỉ có bản thân mới cảm nhận được hết sự thống khổ này,tình cảm thằm lặng này chính là yêu đơn phương.
Liêu Kính Hàn chạy xe đến nhà Tương Nhã Ca,nhấn chuông mấy cái cũng không ai ra mở cửa,Liêu Kính Hàn lo lắng tông cửa đi vào,nàng không biết Tương Nhã Ca đang làm gì trong nhà không mở đèn,lúc nãy nói chuyện lại lúc nghe được lúc không nghe,khi nghe Bella nói Liêu Kính Hàn sẽ kết hôn cùng Tống Hàm Nghi,Tương Nhã Ca nói nếu bây giờ Liêu Kính Hàn không đến gặp mình,nàng sẽ để cho Liêu Kính Hàn phải hối hận cả đời,Liêu Kính Hàn sợ nàng làm chuyện dạy dột,trước đây nàng từng nói nếu Liêu Kính Hàn bỏ rơi nàng,thì nàng sẽ lên giường với bất kỳ người nào mình gặp được.
Tương Nhã Ca tự hủy hoại bản thân,nàng muốn để Liêu Kính Hàn phải hối tiếc vì điều này,nhưng lúc đó Liêu Kính Hàn chỉ xem là lời hù dọa,không nhiều bận tâm đến điều đó,khi cả hai từng chia tay gần như không thể quay lại,lúc đó Tương Nhã Ca đã uống thuốc ngủ,may mắn được cứu chữa kịp thời,Liêu Kính Hàn sợ lần này nàng lại như vậy,nếu nàng xảy ra việc gì có lẽ mình sẽ ân hận cả đời,Liêu Kính Hàn nhìn trên sàn nhà thấy có rất nhiều vỏ chai rượu,lại không thấy Tương Nhã Ca,đang muốn đi đến phòng nàng tìm kiếm đã nhìn thấy nàng đôi mắt đỏ ửng đứng sau lưng mình.
"Nhã Ca,ngươi không sao chứ"
Tương Nhã Ca im lặng tiến đến bên cạnh ôm lấy Liêu Kính Hàn,nàng cứ cho là chỉ cần mình bướng bĩnh bỏ đi một thời gian thì Liêu Kính Hàn sẽ đi tìm mình,nhưng không ngờ rời khỏi Liêu Kính Hàn chính là sai lầm của mình,nàng càng không ngờ Liêu Kính Hàn có thể vì một người mới quen mà từ bỏ nàng một cách dễ dàng như vậy,hai năm yêu nhau,cùng Liêu Kính Hàn trải qua nhiều ký ức tốt đẹp cũng như khó khăn nhưng lại không bằng tình cảm ngắn ngũi của Tống Hàm Nghi hay sao,nàng không cam tâm để Liêu Kính Hàn bị nữ nhân khác cướp đi mất,Liêu Kính Hàn là của nàng.
"Kính Hàn,nếu không có ngươi ta thật không thiết sống nữa"
"Xin lỗi chúng ta chỉ có thể làm bằng hữu,ta không có điểm nào tốt,là do ta không biết trân trọng tình cảm của ngươi,ngươi không nên vì ta mà đau khổ"
"Tại sao vậy chứ,là bởi vì ta không đủ xinh đẹp hay vì lý do nào khác ?,không phải ngươi từng nói ngươi không bỏ rơi ta hay sao,tại sao bây giờ lại thay đổi,ngươi không thích ta ở điểm nào,ngươi nói đi ta có thể vì ngươi mà thay đổi,chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta,việc gì ta cũng sẽ làm"
Liêu Kính Hàn lắc đầu thở dài,là do bản thân ích kỷ làm tổn thương đến Tương Nhã Ca,bây giờ Liêu Kính Hàn chỉ mong nàng mau chống quên đi mình,Tương Nhã Ca thật sự là một đại mỹ nữ,tuyệt đối không thua kém gì Tống Hàm Nghi,nhưng vấn đề tình cảm rất khó nói,không phải chỉ cần xinh đẹp là đủ,quan trọng là có hợp nhau hay không,Liêu Kính Hàn đã quá mệt mõi với việc nàng ghen tuông và không tin tưởng mình,hai lần phát sinh việc ngoài ý muốn với nữ nhân khác nhưng Liêu Kính Hàn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phản bội nàng,lừa dối nàng cũng chỉ vì sợ nàng thương tâm khi nói ra sự thật,mỗi lần cải nhau nàng lại đòi chia tay,nếu không thì hù dọa.
Tương Nhã Ca cho đến bây giờ vẫn không hiểu được nguyên nhân tại sao cả hai đi đến bước này,Liêu Kính Hàn đau lòng khi nhìn nàng vì mình mà bật khóc,ôn nhu giúp nàng lau nước mắt,Liêu Kính Hàn cảm thấy hết thảy là lỗi do mình gây nên,Tương Nhã Ca không hề có lỗi gì,cả hai cho dù quay lại cũng sẽ có lúc như hiện tại,chi bằng để nàng rời khỏi mình,đi yêu một ai đó có thể mang đến hạnh phúc cho nàng.
"Bởi vì ta đã không còn cảm giác với ngươi,cho dù ngươi có làm thế nào cũng không thể thay đổi được việc này,hãy tìm cho mình một người tốt hơn,biết trân trọng tình cảm của ngươi..."
Liêu Kính Hàn biết nàng không sao cảm thấy an tâm hơn,buồn bã kéo nàng ra khỏi người mình,xoay người rời đi,nhưng đi chưa được mấy bước cảm giác lưng mình giống như có một dòng điện chạy qua,Liêu Kính Hàn choáng váng đầu óc,ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh,Tương Nhã Ca quăng máy chích điện xuống đất,trầm mặc đi đến bên cạnh ôm lấy Liêu Kính Hàn,nàng biết Liêu Kính Hàn vẫn còn tình cảm với nàng,nếu không sẽ không lo lắng mà đến tìm nàng,là do nữ nhân kia lợi dụng lòng tốt của Liêu Kính Hàn,mà cướp Liêu Kính Hàn khỏi tay nàng,nếu nàng không có được Liêu Kính Hàn thì sẽ không để ai khác cướp đi mất.  

Bình luận

Truyện đang đọc